Ban Dich 2011

Xuất Ê-Díp-Tô Ký 9:20-35 Ban Dich 2011 (BD2011)

20. Những triều thần nào của Pha-ra-ôn kính sợ lời CHÚA đều hối thúc các tôi tớ và súc vật của họ vào trú ẩn ở những nơi an toàn.

21. Nhưng những kẻ không coi lời CHÚA ra gì vẫn cứ để các tôi tớ và súc vật của chúng ngoài đồng trống.

22. CHÚA phán với Mô-sê, “Hãy đưa tay ngươi lên trời, để khiến mưa đá rơi xuống trên khắp đất Ai-cập, trên người ta, trên thú vật, và trên mọi cây cối ngoài đồng trong đất Ai-cập.”

23. Khi Mô-sê đưa cây gậy ông lên trời, CHÚA khiến sấm sét, mưa đá, và lửa giáng xuống đất. CHÚA tuôn đổ mưa đá trên đất Ai-cập.

24. Mưa đá và chớp loé lên liên tục giữa trận mưa. Mưa đá lớn khủng khiếp trút xuống trên đất Ai-cập đến nỗi kể từ khi lập quốc đến bấy giờ chưa hề có như vậy.

25. Mưa đá tàn phá tất cả những gì ở ngoài đồng trống trong khắp đất Ai-cập, cả loài người lẫn loài thú. Mưa đá cũng tàn phá tất cả những hoa màu ngoài đồng và làm gãy nát mọi cây cối ngoài đồng.

26. Duy chỉ xứ Gô-sen, nơi dân I-sơ-ra-ên sống, không bị mưa đá.

27. Bấy giờ Pha-ra-ôn cho gọi Mô-sê và A-rôn vào và nói với họ, “Lần nầy ta đã có tội. CHÚA thật đúng. Ta và dân ta đều có lỗi.

28. Hai ngươi hãy cầu nguyện với CHÚA. Sấm sét và mưa đá lớn kinh thần như thế thật quá đủ để ta phục. Ta để cho các ngươi đi. Các ngươi không cần phải ở đây thêm nữa.”

29. Mô-sê nói với ông, “Khi tôi ra khỏi kinh thành, tôi sẽ đưa hai tay lên hướng về CHÚA; sấm sét sẽ ngừng, mưa đá sẽ dứt, để bệ hạ biết rằng thế gian nầy thuộc về CHÚA.

30. Nhưng tôi biết bệ hạ và quần thần của bệ hạ vẫn chưa kính sợ CHÚA là Ðức Chúa Trời đâu.”

31. Vả, lúc ấy chỉ có cây lanh và lúa mạch bị tàn phá, vì lúa mạch đã trổ bông và cây lanh đã có nụ.

32. Nhưng lúa mì và lúa miến đều không bị thiệt hại, vì chúng mọc lên muộn hơn.

33. Mô-sê rời Pha-ra-ôn và ra khỏi kinh thành. Ông đưa hai tay lên hướng về CHÚA, sấm sét và mưa đá ngưng lại, mưa cũng ngừng tuôn đổ xuống đất.

34. Nhưng khi Pha-ra-ôn thấy mưa đã tạnh, mưa đá và sấm sét đã ngưng, ông phạm tội nữa, lòng ông và lòng của quần thần ông cứng trở lại.

35. Vậy lòng của Pha-ra-ôn cứ cứng cỏi; ông không để cho dân I-sơ-ra-ên đi, như CHÚA đã phán trước với Mô-sê.