Ban Dich 2011

Rô-Ma 9:4-23 Ban Dich 2011 (BD2011)

4. dân I-sơ-ra-ên, những người đã được nhận làm con, được ban cho vinh hiển, được các giao ước, được nhận Luật Pháp, được đảm trách việc thờ phượng, và được các lời hứa.

5. Họ là con cháu của các tổ phụ, và từ họ Ðấng Christ đã sinh ra theo phần xác, Ngài là Ðấng ở trên mọi sự, là Ðức Chúa Trời được chúc tụng đời đời. A-men.

6. Nói như thế không có nghĩa là lời Ðức Chúa Trời đã thất bại. Vì không phải mọi người Do-thái đều là người Do-thái thật;

7. không phải tất cả con cháu Áp-ra-ham đều thật sự là con cháu Áp-ra-ham, nhưng“Chỉ dòng dõi của I-sác mới là dòng dõi mang danh ngươi.”

8. Ðiều ấy có nghĩa là không phải con cái theo phần xác đương nhiên là con cái của Ðức Chúa Trời, nhưng con cái của lời hứa mới được kể là hậu duệ chính tông.

9. Lời hứa ấy như thể nầy,“Vào khoảng nầy, Ta sẽ trở lại và Sa-ra sẽ có một con trai.”

10. Không những thế thôi, khi Rê-bê-ca do một người là I-sác, tổ phụ chúng ta, có thai đôi cũng vậy.

11. Trước khi hai đứa trẻ chào đời, khi chúng chưa làm một điều thiện hay điều ác nào, thì để giữ vững ý định của Ðức Chúa Trời trong sự lựa chọn, không căn cứ vào việc làm của họ, nhưng căn cứ vào quyền lựa chọn của Ðấng Kêu Gọi,

12. bà đã được bảo,“Ðứa lớn sẽ làm tôi đứa nhỏ.”

13. Như có chép rằng,“Ta thương Gia-cốp nhưng ghét Ê-sau.”

14. Vậy chúng ta sẽ nói thể nào đây? Có phải Ðức Chúa Trời bất công chăng?Chẳng hề như vậy!

15. Vì Ngài đã phán với Mô-sê rằng,“Ta sẽ nhân từ với ai Ta muốn nhân từ; Ta sẽ thương xót ai Ta muốn thương xót.”

16. Như vậy người ta được chọn không do mình muốn hoặc do người nào bôn ba chạy chọt mà được, nhưng do ơn thương xót của Ðức Chúa Trời,

17. vì lời Kinh Thánh đã phán với Pha-ra-ôn rằng,“Ta đã lập ngươi lên cốt để ngươi làm đối tượng cho Ta bày tỏ quyền năng của Ta, hầu danh Ta được truyền rao khắp đất.”

18. Như vậy Ngài muốn thương xót ai Ngài thương xót, và Ngài muốn để ai cứng lòng Ngài để.

19. Thế thì bạn sẽ nói với tôi, “Nếu vậy sao Ngài còn bắt lỗi? Vì ai có thể cưỡng lại được ý Ngài?”

20. Hỡi người kia, bạn là ai mà dám cãi lại Ðức Chúa Trời? Có thể nào một món đồ gốm nói với người đã nặn nên nó rằng, “Tại sao ông nặn nên tôi như thế nầy?”

21. Chẳng phải người thợ gốm có quyền tạo ra các vật dụng từ một đống đất sét, cái để dùng vào việc sang trọng và cái để dùng vào việc tầm thường chăng?

22. Nếu Ðức Chúa Trời muốn bày tỏ cơn thịnh nộ của Ngài và biểu dương quyền năng của Ngài nên đã nhẫn nhục chịu đựng những món đồ gốm đáng chuốc cơn thịnh nộ, được chuẩn bị sẵn cho sự hủy diệt,

23. để bày tỏ sự phong phú của vinh hiển Ngài đối với những món đồ gốm được thương xót và được Ngài chuẩn bị sẵn cho sự vinh hiển,