Ban Dich 2011

Mác 6:34-49 Ban Dich 2011 (BD2011)

34. Vì thế vừa ra khỏi thuyền, Ngài thấy một đoàn dân rất đông đang đợi sẵn. Ngài động lòng thương xót họ, vì họ như đàn chiên không có người chăn. Ngài bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.

35. Khi ấy trời đã khá xế chiều, các môn đồ đến thưa với Ngài, “Nơi đây thật hoang vắng, và trời cũng đã quá xế chiều,

36. xin Thầy cho họ giải tán để họ có thể vào các thôn xóm và làng mạc quanh đây mua thức ăn cho họ.”

37. Ngài trả lời họ, “Chính các ngươi phải cho họ ăn.”Họ đáp, “Chúng con phải đi và mua hai trăm đơ-na-ri tiền bánh cho họ ăn sao?

38. Ngài hỏi họ, “Các ngươi có bao nhiêu bánh? Hãy đi và xem thử coi.”Khi biết được rồi họ nói, “Thưa có năm cái bánh và hai con cá.”

39. Ngài truyền cho họ bảo dân ngồi xuống thành từng nhóm trên cỏ xanh.

40. Vậy họ ngồi xuống thành những nhóm một trăm người hoặc năm mươi người.

41. Ðoạn Ngài cầm năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, tạ ơn, bẻ bánh ra, và trao cho các môn đồ để họ phát cho dân. Ngài cũng phát hai con cá cho mọi người.

42. Ai nấy đều ăn và được no nê.

43. Họ lượm lại được mười hai giỏ đầy bánh vụn và cá dư.

44. Số người ăn bánh là năm ngàn đàn ông.

45. Liền sau đó Ngài bảo các môn đồ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, tức về hướng Thành Bết-sai-đa, trong khi Ngài ở lại để giải tán đám đông.

46. Sau khi tiễn chào họ, Ngài lên núi để cầu nguyện.

47. Tối đến thuyền đã ra giữa biển, còn Ngài đang ở trên đất một mình.

48. Thấy các môn đồ chèo chống vất vả vì phải đương đầu với gió ngược, khoảng canh tư đêm ấy Ngài đi bộ trên mặt biển đến với họ, và có vẻ như Ngài muốn qua mặt họ.

49. Khi thấy Ngài đi bộ trên mặt biển, họ tưởng là ma, nên la thét lên,