Ban Dich 2011

Mác 2:2-12 Ban Dich 2011 (BD2011)

2. Thế là nhiều người kéo nhau đến đầy nghẹt nhà, tràn ra cửa, và Ngài giảng Ðạo cho họ.

3. Bấy giờ người ta đem đến Ngài một người bại, do bốn người khiêng.

4. Khi bốn người ấy thấy không thể nào đem người bại đến gần Ngài, vì đám đông không nhường lối, họ gỡ bửng trên mái nhà, để lộ ra một khoảng trống, ngay chỗ Ngài ngồi, rồi dòng người bại đang nằm trên cáng xuống.

5. Khi Ðức Chúa Jesus thấy đức tin của họ, Ngài nói với người bại, “Hỡi con, tội lỗi của con đã được tha.”

6. Lúc ấy có mấy thầy dạy giáo luật đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong lòng,

7. “Tại sao người nầy dám lộng ngôn như thế? Ngoài một mình Ðức Chúa Trời, ai có quyền tha tội?”

8. Ngay lập tức, trong tâm linh Ngài, Ðức Chúa Jesus biết họ đang nghĩ gì, Ngài nói với họ, “Tại sao trong lòng các ngươi thắc mắc về những điều ấy?

9. Nói với người bại điều nào dễ hơn? Nói, ‘Tội lỗi ngươi đã được tha,’ hay nói, ‘Hãy đứng dậy, vác cáng của ngươi, và đi’?

10. Nhưng để các ngươi biết, Con Người có quyền tha tội trên thế gian” –Ngài phán với người bại–

11. “Ta bảo ngươi, hãy đứng dậy, vác cáng của ngươi, và đi về nhà.”

12. Người ấy lập tức đứng dậy, vác cáng đi ra trước mắt mọi người, đến nỗi mọi người đều kinh ngạc và tôn vinh Ðức Chúa Trời rằng, “Chúng ta chưa hề thấy một việc như thế xảy ra bao giờ.”