Ban Dich 2011

Lu-Ca 7:29-48 Ban Dich 2011 (BD2011)

29. Thuở ấy mọi người kể cả những người thu thuế được nghe Giăng giảng đều nhìn nhận rằng ý chỉ của Ðức Chúa Trời là đúng nên đã nhờ Giăng làm báp-têm cho họ.

30. Nhưng những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật khước từ ý chỉ của Ðức Chúa Trời cho họ nên đã không nhờ Giăng làm báp-têm cho mình.

31. “Ta phải ví những người trong thế hệ nầy với ai? Họ giống như ai?

32. Họ giống như đàn trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau rằng,‘Chúng tôi đã thổi sáo cho các bạn, mà các bạn không chịu nhảy múa.Chúng tôi đã hát bài ai ca, mà các bạn không chịu khóc than.’

33. Vì Giăng Báp-tít đến, không ăn bánh và không uống rượu, thì các ngươi bảo, ‘Ông ấy đã bị quỷ ám.’

34. Còn Con Người đến, ăn và uống, thì các ngươi lại bảo, ‘Xem kìa, một người ăn uống, nhậu nhẹt, và kết bạn với bọn thu thuế và phường tội lỗi.’

35. Tuy nhiên sự khôn ngoan sẽ được biện minh bằng các con cái của nàng.”

36. Một người trong nhóm người Pha-ri-si mời Ðức Chúa Jesus đến nhà dùng bữa. Ngài vào nhà của người Pha-ri-si ấy và ngồi vào bàn.

37. Nầy, một phụ nữ trong thành có tiếng là người tội lỗi nghe tin Ngài đang dùng bữa tại nhà của người Pha-ri-si, bà đem đến một bình bạch ngọc đựng đầy dầu thơm.

38. Bà đứng phía sau chân Ngài mà khóc; nước mắt nhỏ xuống làm ướt chân Ngài. Bà bắt đầu dùng tóc mình lau chân Ngài, rồi bà hôn chân Ngài và lấy dầu thơm xức lên.

39. Khi người Pha-ri-si đã mời Ngài thấy vậy, ông nghĩ thầm, “Nếu người nầy quả thật là đấng tiên tri thì chắc hẳn đã biết bà ấy, người đang đụng đến mình, là ai và thuộc hạng người nào rồi, vì bà ấy là một kẻ tội lỗi.”

40. Ðức Chúa Jesus cất tiếng và nói với ông, “Si-môn, Ta có vài điều muốn nói với ngươi.”Ông đáp, “Thưa Thầy, xin Thầy cứ nói.”

41. “Một chủ nợ kia có hai con nợ. Một người nợ năm trăm đơ-na-ri, và một người nợ năm mươi đơ-na-ri.

42. Cả hai đều không có tiền để trả nợ, nên chủ nợ tha hết cho hai người. Vậy ai trong hai người đó thương chủ nợ nhiều hơn?”

43. Si-môn trả lời và nói, “Tôi thiết tưởng, đó là người được tha số nợ nhiều hơn.”Ngài nói với ông, “Ngươi nhận xét đúng lắm.”

44. Ðoạn Ngài quay về phía người phụ nữ và nói với Si-môn, “Ngươi có thấy bà nầy không? Ta vào nhà ngươi, ngươi không cho Ta nước để rửa chân, nhưng bà ấy đã rửa chân Ta bằng nước mắt và lau chúng bằng tóc bà.

45. Ngươi không hôn chào Ta, nhưng từ khi Ta vào đây, bà ấy hôn chân Ta không ngớt.

46. Ngươi không xức dầu trên đầu Ta, nhưng bà ấy đã lấy dầu thơm xức trên chân Ta.

47. Vì cớ ấy, Ta nói với ngươi, tội lỗi của bà ấy tuy nhiều nhưng đã được tha hết, nên bà ấy thương nhiều; còn ai được tha ít thì thương ít.”

48. Ðoạn Ngài nói với bà ấy, “Tội lỗi ngươi đã được tha rồi.”