Ban Dich 2011

Lu-Ca 24:24-43 Ban Dich 2011 (BD2011)

24. Có mấy người trong chúng tôi đã đến mộ và cũng thấy y như lời các bà ấy nói, còn Ngài thì họ không thấy.”

25. Ngài phán với họ, “Ôi những kẻ khờ khạo và có lòng chậm hiểu về mọi điều các đấng tiên tri đã báo trước.

26. Há chẳng phải Ðấng Christ cần phải chịu khổ như vậy rồi mới vào vinh hiển của Ngài sao?”

27. Rồi Ngài bắt đầu từ Mô-sê và tất cả Các Tiên Tri mà giải nghĩa cho họ những gì liên quan đến Ngài trong cả Kinh Thánh.

28. Khi họ đến gần làng, nơi họ muốn đến, thì Ngài tỏ vẻ như thể Ngài muốn đi xa hơn.

29. Nhưng họ nhất định nài ép Ngài rằng, “Xin ông hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã sắp tối rồi, và ngày đã gần tàn.” Ngài đi vào và ở lại với họ.

30. Khi Ngài ngồi vào bàn ăn với họ, Ngài lấy bánh, cảm tạ, bẻ ra, rồi trao cho họ.

31. Mắt họ mở ra, và họ nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến mất khỏi họ.

32. Họ nói với nhau, “Dọc đường, khi Ngài nói chuyện với chúng ta và giải nghĩa Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng nóng cháy sao?”

33. Nội giờ đó, họ đứng dậy và đi trở lại Giê-ru-sa-lem. Họ gặp mười một sứ đồ và những người ở với các vị ấy đang nhóm.

34. Họ nói, “Chúa thật sự đã sống lại và đã hiện ra cho Si-môn.”

35. Kế đó họ kể lại những gì đã xảy ra trên đường, và thể nào họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.

36. Ðang khi họ còn nói về việc ấy, chính Ngài hiện ra đứng giữa họ, và nói, “Bình an cho các ngươi.”

37. Họ đều hoảng hồn, kinh hãi, và tưởng rằng đang thấy ma.

38. Nhưng Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi sợ, và tại sao lòng các ngươi nảy ra nỗi nghi ngờ?

39. Hãy xem hai tay Ta và hai chân Ta; chính là Ta đây. Hãy rờ Ta và xem, vì ma đâu có thịt và xương như các ngươi thấy Ta có.”

40. Sau khi nói như thế, Ngài đưa tay và chân cho họ xem.

41. Họ quá đỗi vui mừng, nhưng vẫn còn thấy khó tin và lấy làm lạ. Ngài bảo họ, “Các ngươi có gì ăn không?”

42. Họ đưa cho Ngài một miếng cá nướng.

43. Ngài cầm lấy và ăn trước mặt họ.