Ban Dich 2011

Lu-Ca 23:7-22 Ban Dich 2011 (BD2011)

7. Khi ông biết Ngài thuộc quyền tài phán của Hê-rốt, ông sai giải Ngài đến Hê-rốt, vì lúc đó ông ấy đang có mặt tại Giê-ru-sa-lem.

8. Khi Hê-rốt thấy Ðức Chúa Jesus, ông rất mừng, vì từ lâu ông rất mong được gặp Ngài, bởi ông đã nghe người ta nói nhiều về Ngài, và ông mong thấy Ngài biểu diễn vài phép lạ.

9. Ông hỏi Ngài nhiều câu, nhưng Ngài không trả lời ông tiếng nào.

10. Các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật đứng dậy tố cáo Ngài gay gắt.

11. Hê-rốt và quân lính của ông khinh khi và chế nhạo Ngài. Chúng khoác trên Ngài một áo choàng rực rỡ, rồi giải trả Ngài lại cho Phi-lát.

12. Ngày hôm đó Hê-rốt và Phi-lát trở thành bạn với nhau, chứ trước đó hai bên luôn hiềm khích nhau.

13. Phi-lát triệu tập các trưởng tế, các quan chức, và dân lại,

14. rồi nói với họ, “Các ngươi giải người nầy đến ta, vì cho rằng đương sự đã sách động quần chúng, và nầy, trước mặt các ngươi, ta đã hỏi cung đương sự và thấy người nầy không phạm tội như các ngươi đã tố cáo.

15. Cả Hê-rốt cũng thấy vậy, vì ông ấy đã giải trả đương sự lại chúng ta. Nầy, đương sự chẳng làm điều chi đáng chết.

16. Vậy ta sẽ cho đánh phạt đương sự rồi thả ra.” [

17. Số là vào mỗi kỳ lễ lớn, Phi-lát thường có lệ phóng thích cho họ một tù nhân.]

18. Nhưng họ đồng thanh la lớn, “Hãy giết hắn đi! Hãy thả Ba-ra-ba cho chúng tôi!”

19. Ba-ra-ba là kẻ đã bị tù vì tội dấy loạn trong thành và can tội giết người.

20. Nhưng Phi-lát muốn thả Ðức Chúa Jesus nên nói với họ một lần nữa.

21. Nhưng họ càng gào to, “Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự! Hãy đóng đinh hắn trên cây thập tự!”

22. Ông hỏi họ lần thứ ba, “Tại sao? Người nầy đã làm điều ác gì? Ta không thấy người nầy có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh phạt đương sự, rồi thả ra.”