Ban Dich 2011

Lu-Ca 17:8-20 Ban Dich 2011 (BD2011)

8. Chứ không phải người ấy bảo đầy tớ mình, ‘Hãy nấu cơm cho tôi ăn, hãy thắt lưng hầu bàn trong khi tôi ăn uống, rồi sau đó anh mới ăn uống’ chăng?

9. Người ấy há mang ơn đầy tớ đó khi nó làm theo lệnh mình chăng?

10. Các ngươi cũng thế, khi các ngươi làm xong những gì đã được ra lệnh, hãy nói, ‘Chúng tôi là những đầy tớ vô ích, những gì chúng tôi đã làm chỉ là bổn phận của chúng tôi.’”

11. Trên đường đến Giê-ru-sa-lem Ngài đi qua vùng giáp ranh giữa miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.

12. Khi Ngài vào một làng kia, mười người phung ra đón Ngài. Họ đứng cách xa,

13. cất tiếng lớn kêu van, “Lạy Jesus, Thầy ôi, xin thương xót chúng tôi.”

14. Thấy vậy, Ngài bảo họ, “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Ðang khi đi đường, họ thấy phung hủi trên người biến sạch.

15. Một người trong họ, khi thấy mình được chữa lành, liền quay lại, lớn tiếng tôn vinh Ðức Chúa Trời.

16. Người ấy quỳ sấp mặt xuống nơi chân Ngài và cảm ơn Ngài, và người ấy là một người Sa-ma-ri.

17. Bấy giờ Ðức Chúa Jesus cất tiếng và nói, “Chẳng phải cả mười người đều được sạch phung sao? Còn chín người kia ở đâu?

18. Tại sao không ai trở lại và tôn vinh Ðức Chúa Trời ngoại trừ người ngoại quốc nầy?”

19. Ðoạn Ngài nói với người ấy, “Hãy đứng dậy và đi. Ðức tin của ngươi đã làm cho ngươi được chữa lành.”

20. Khi ấy những người Pha-ri-si hỏi Ngài khi nào vương quốc Ðức Chúa Trời sẽ đến, Ngài trả lời họ và nói, “Vương quốc Ðức Chúa Trời không đến bằng những gì có thể quan sát được.