Ban Dich 2011

Lu-Ca 16:6-20 Ban Dich 2011 (BD2011)

6. Người ấy đáp, ‘Một trăm thùng dầu.’ Anh bảo, ‘Hãy lấy giấy nợ của ông, ngồi xuống mau, và viết năm chục.’

7. Rồi anh hỏi người khác, ‘Ông nợ bao nhiêu?’ Người ấy đáp, ‘Một trăm thùng lúa.’ Anh bảo người ấy, ‘Hãy lấy giấy nợ của ông và viết tám chục.’

8. Chủ khen người quản gia bất lương ấy, vì anh ta đã hành động cách tinh ranh. Thật vậy, khi xử sự với người đồng thời với mình, con cái của thế gian nầy hành động tinh ranh hơn con cái của ánh sáng.

9. Nên Ta nói cùng các ngươi, hãy dùng tiền của bất chính để kết thêm bạn bè, hầu khi tiền của ấy hết, họ sẽ tiếp các ngươi vào ở với họ mãi.”

10. “Ai trung tín trong việc nhỏ cũng sẽ trung tín trong việc lớn. Ai bất chính trong việc nhỏ cũng sẽ bất chính trong việc lớn.

11. Vậy nếu các ngươi không trung tín đối với của cải phi nghĩa, ai dám trao cho các ngươi quản lý của cải chân chính?

12. Nếu các ngươi không trung tín đối với những gì của người khác, ai dám trao cho các ngươi những gì các ngươi có khả năng quản lý?

13. Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ, vì đầy tớ ấy sẽ ghét chủ nầy và thương chủ kia, hoặc trọng chủ nầy và khinh chủ kia. Các ngươi không thể vừa làm tôi Ðức Chúa Trời và vừa làm tôi tiền của.”

14. Người Pha-ri-si là những kẻ ham tiền, khi nghe Ngài nói những điều ấy, họ nhạo cười Ngài.

15. Ngài nói với họ, “Các ngươi là những kẻ làm ra vẻ công chính trước mặt người ta, nhưng Ðức Chúa Trời biết rõ lòng dạ các ngươi, vì những gì được đề cao trước mặt loài người là gớm ghiếc trước mặt Ðức Chúa Trời.”

16. “Luật Pháp và Các Tiên Tri có hiệu lực đến thời của Giăng, từ đó trở đi, Tin Mừng của vương quốc Ðức Chúa Trời được rao giảng và mọi người lấn ép nhau để vào.

17. Trời đất sẽ qua đi dễ hơn một nét chữ trong Luật Pháp bị xóa bỏ.

18. Ai ly dị vợ rồi cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình. Còn ai cưới người đàn bà đã ly dị chồng cũng phạm tội ngoại tình.”

19. “Có một người giàu kia mặc toàn vải tía và vải gai mịn, hằng ngày ăn uống tiệc tùng rất xa xỉ.

20. Cũng có một người nghèo nọ tên là La-xa-rơ, nằm ngoài cổng nhà người giàu ấy, mình đầy ghẻ chốc,