Ban Dich 2011

Ga-La-Ti 3:5-20 Ban Dich 2011 (BD2011)

5. Vậy có phải Ðấng đã ban Ðức Thánh Linh cho anh chị em và thực hiện những việc quyền năng giữa anh chị em vì anh chị em đã vâng giữ các việc của Luật Pháp, hay vì đã tin vào những điều nghe giảng dạy?

6. Giống như Áp-ra-ham, ông tin Ðức Chúa Trời, nên ông được kể là công chính.

7. Vậy anh chị em hãy biết rằng, hễ ai có đức tin thì người ấy là con cháu của Áp-ra-ham.

8. Kinh Thánh đã thấy trước rằng Ðức Chúa Trời sẽ cho muôn dân được xưng công chính bởi đức tin, nên đã báo Tin Mừng trước cho Áp-ra-ham,“Mọi dân tộc sẽ nhờ ngươi mà được phước.”

9. Vậy hễ ai có đức tin thì người ấy sẽ được phước với Áp-ra-ham, là người có đức tin.

10. Vì tất cả những ai nhờ cậy vào các việc làm theo Luật Pháp đều bị nguyền rủa, bởi có lời chép rằng,“Ðáng nguyền rủa thay là những kẻ không vâng giữ mọi điều đã chép trong sách Luật Pháp để làm theo.”

11. Thật là rõ ràng rằng không ai nhờ Luật Pháp mà được xưng công chính trước mặt Ðức Chúa Trời, vì“Người công chính sẽ sống bởi đức tin.”

12. Luật Pháp không đặt nền tảng trên đức tin, ngược lại,“Ai làm theo những điều nầy sẽ nhờ đó mà sống.”

13. Ðấng Christ đã cứu chuộc chúng ta ra khỏi sự nguyền rủa của Luật Pháp bằng cách trở thành người gánh chịu sự nguyền rủa đó thay cho chúng ta, như có chép rằng,“Ðáng nguyền rủa thay cho kẻ bị treo trên cây gỗ.”

14. Nhờ thế các phước hạnh dành cho Áp-ra-ham có thể đến với muôn dân trong Ðức Chúa Jesus Christ, để bởi đức tin chúng ta có thể nhận được Ðức Thánh Linh như đã hứa.

15. Thưa anh chị em, tôi nói theo cách của loài người rằng, dù là giao ước giữa người với người, một khi giao ước đã được ký kết xong, không ai được quyền tự ý loại bỏ hay thêm bớt điều gì.

16. Về các lời hứa đã hứa với Áp-ra-ham và với dòng dõi ông thì không nói “cho các con cháu ngươi” như cho nhiều người, nhưng nói “cho con ngươi” như chỉ cho một người, và người đó chính là Ðấng Christ.

17. Ðiều tôi muốn nói là thế nầy: Luật Pháp bốn trăm ba mươi năm sau mới đến không có quyền hủy bỏ giao ước đã được Ðức Chúa Trời phê chuẩn từ trước, mà làm cho lời hứa bị vô hiệu hóa.

18. Vì nếu sự thừa hưởng cơ nghiệp căn cứ vào Luật Pháp thì không còn căn cứ vào lời hứa; nhưng Ðức Chúa Trời đã ban cơ nghiệp cho Áp-ra-ham dựa trên lời hứa.

19. Vậy thì Luật Pháp để làm gì? Luật Pháp được thêm vào sau nầy để người ta hiểu thế nào là phạm tội. Luật Pháp tồn tại cho đến khi Con của lời hứa đến, đó là Người mà lời hứa đã hứa. Luật Pháp đã được các thiên sứ truyền xuống cho dân qua trung gian của một người.

20. Vả, người trung gian hàm ý không chỉ có một bên, nhưng Ðức Chúa Trời là Ðấng độc nhất vô nhị.