Ban Dich 2011

Đa-Ni-Ên 9:19-27 Ban Dich 2011 (BD2011)

19. Lạy Chúa, xin lắng nghe; lạy Chúa, xin tha thứ; lạy Chúa, xin đoái thương và hành động. Vì cớ danh Ngài, xin đừng trì hoãn, lạy Ðức Chúa Trời của con, và vì cớ thành của Ngài và dân mang danh Ngài.”

20. Trong khi tôi đang nói, cầu nguyện, và xưng tội của tôi và tội của dân I-sơ-ra-ên của tôi, và trình dâng những lời khẩn nguyện của tôi lên trước thánh nhan CHÚA, Ðức Chúa Trời của tôi, vì cớ núi thánh của Ðức Chúa Trời tôi,

21. đang khi tôi nói những lời cầu nguyện ấy, người đàn ông Gáp-ri-ên, người tôi đã thấy trong khải tượng trước, được sai bay vụt đến bên tôi vào giờ dâng của lễ chiều tối.

22. Vị ấy chỉ dạy tôi, nói chuyện với tôi, và bảo rằng, “Hỡi Ða-ni-ên, hôm nay ta đến để ban cho ngươi khôn ngoan và thông sáng.

23. Khi ngươi bắt đầu cầu nguyện thì lệnh đã ban ra, và ta đến để báo cho ngươi lệnh ấy, vì ngươi rất được yêu quý. Vậy hãy suy nghĩ về lệnh ấy và hiểu ý nghĩa của khải tượng:

24. Bảy mươi tuần đã được định cho dân ngươi và cho thành thánh của ngươi, để kết thúc sự vi phạm, chấm dứt tội lỗi, đền xong tội ác, mang lại sự công chính vĩnh cửu, làm ứng nghiệm khải tượng và lời tiên tri, và xức dầu cho Nơi Chí Thánh.

25. Vậy, ngươi khá biết và hiểu rằng từ khi lệnh được ban ra để tái lập và tái thiết Giê-ru-sa-lem cho đến khi Vị Thủ Lãnh Được Xức Dầu xuất hiện sẽ có bảy tuần và sáu mươi hai tuần. Các đường phố và các chiến hào sẽ được xây dựng lại, mặc dù giữa thời buổi nhiễu nhương.

26. Sau sáu mươi hai tuần, Đấng Được Xức Dầu sẽ bị giết chết, nhưng chẳng phải Ngài chết cho chính mình. Quân lính của tên thủ lãnh sắp đến sẽ phá hủy thành và nơi thánh. Hậu quả cuối cùng sẽ giống như bị một trận lụt tàn phá, nhưng chiến tranh sẽ kéo dài dai dẳng cho đến cuối cùng, và những cảnh hoang tàn đã định ắt phải xảy ra.

27. Tên thủ lãnh sắp đến ấy sẽ xác quyết lập trường của nó với nhiều người qua một giao ước có thời hạn một tuần. Tuy nhiên chỉ mới giữa tuần, nó sẽ bắt người ta phải ngưng dâng các sinh vật hiến tế và các lễ vật. Nó sẽ làm cho nơi ấy phải chịu cảnh hoang tàn bằng cách lập trong cánh của nơi thánh những thứ gớm ghiếc. Những thứ ấy sẽ còn ở đó cho đến hồi kết thúc. Bấy giờ những gì đã định sẽ được tuôn đổ trên kẻ gây nên cảnh hoang tàn.”