Ban Dich 2011

1 Các Vua 22:1-13 Ban Dich 2011 (BD2011)

1. Suốt ba năm, giữa A-ram và I-sơ-ra-ên không có chiến tranh.

2. Nhưng vào năm thứ ba, Giê-hô-sa-phát vua của Giu-đa xuống thăm vua của I-sơ-ra-ên.

3. Vua của I-sơ-ra-ên nói với bầy tôi của ông, “Các ngươi biết đó, Ra-mốt Ghi-lê-át vốn là lãnh thổ của chúng ta, nhưng chúng ta chẳng làm gì để lấy lại từ tay của vua dân A-ram.”

4. Ông nói với Giê-hô-sa-phát, “Ngài có muốn đi đánh Ra-mốt Ghi-lê-át với tôi không?”Giê-hô-sa-phát đáp với vua của I-sơ-ra-ên, “Tôi cũng như ngài, dân của tôi cũng như dân của ngài, chiến mã của tôi cũng như chiến mã của ngài.”

5. Tuy nhiên Giê-hô-sa-phát nói thêm với vua của I-sơ-ra-ên, “Nhưng chúng ta phải cầu hỏi ý CHÚA trước.”

6. Vậy vua I-sơ-ra-ên tập họp các tiên tri lại. Có cả thảy chừng bốn trăm vị. Vua hỏi họ, “Ta có nên tiến đánh Ra-mốt Ghi-lê-át, hay nên đình lại?”Họ đáp, “Xin hoàng thượng hãy lên đánh, vì CHÚA sẽ phó nó vào tay hoàng thượng.”

7. Nhưng Giê-hô-sa-phát hỏi, “Ở đây còn có vị tiên tri nào khác của CHÚA chúng ta có thể cầu vấn chăng?”

8. Vua của I-sơ-ra-ên nói với Giê-hô-sa-phát, “Còn một người nữa chúng ta có thể cầu hỏi ý CHÚA, đó là Mi-cai-a con của Im-la, nhưng tôi ghét ông ấy, vì ông ấy không bao giờ nói tiên tri một điều lành nào về tôi, nhưng toàn điều dữ.”Giê-hô-sa-phát nói, “Xin ngài đừng nói như thế.”

9. Vậy vua I-sơ-ra-ên truyền cho một vị quan đến và bảo, “Hãy lập tức đưa Mi-cai-a con của Im-la đến đây.”

10. Khi ấy vua của I-sơ-ra-ên và Giê-hô-sa-phát vua của Giu-đa, mỗi người đều mặc vương bào, ngồi trên ngai mình, trong sân đập lúa, gần lối vào ở cổng Thành Sa-ma-ri, và tất cả các tiên tri đều nói tiên tri trước mặt họ.

11. Xê-đê-ki-a con của Kê-na-a-na làm cho mình một cặp sừng bằng sắt và nói, “CHÚA phán thế nầy: Với các sừng nầy, hoàng thượng sẽ húc dân A-ram cho đến khi chúng bị tuyệt diệt.”

12. Tất cả các tiên tri đều nói như vậy, “Hãy đi lên Ra-mốt Ghi-lê-át và chiến thắng. CHÚA sẽ phó nó vào tay ngài.”

13. Sứ giả được sai đi mời Mi-cai-a nói với ông, “Nầy, tất cả các vị tiên tri kia đều nói những lời hợp với ý vua. Mong rằng lời ông cũng phù hợp với lời họ, mà nói lên sự tán thành.”